Không biết bao nhiều lần nó nhìn lên bầu trời ....đã không biết bao lần nó tự hỏi ....Tại sao có những lúc bầu trời đen tối ...không một ánh trăng ...cũng có những lúc nó chỉ nhìn thấy ánh sáng le lói của vầng trăng khuyết ....Và rồi cũng có nó lúc nó cảm nhận được cái ánh sáng dịu dàng của cả một vầng tròn trịa ....Nó tự hỏi ..."Tại Sao ? "
Rồi một ngày nó ngộ ra rằng "Thực Chất cuộc sống cũng giống như Vầng Trăng mà thôi " ...Nghe qua chắc sẽ có người cho rằng ...thật nhảm nhí ....nhưng ...đừng bao giờ cười vội ....hãy nghe nó chứng minh này :
.............Bầu trời không trăng ...sao mà đen tối đến vậy .Một cảm giác cô đơn tự dưng ập đến ...mắt nó long lanh ....nó khóc ...Nó không bằng lòng với cuộc đời ...nó đã làm những gì có thể nhưng tại sao ..tại sao thế ...mọi thứ đang quay lại với nó .Không ai cho nó một cơ hội ...Trong bóng đêm của cuộc đời...nó cảm thấy bế tắc chán nản ...Nó cảm thấy rằng ...ngay cả ông trời cũng đang trêu ngươi nó ....Vầng trăng ....người bạn của nó cũng đang bị zam cầm ..
----- Bây giờ càng lớn ....nó càng hiểu rằng ....đôi khi buồn đau chưa phải là cô đơn ....đôi khi ...đó chính là thử thách của cuộc sống...Trăng khuyết ....Nó reo lên một cách vô thức ...Những suy nghĩ về cuộc đời lại hiển hiện ra ngay trong đầu nó ....Trăng khuyết ...nhìn có ve rất thiếu hụt ....Một khoảng trống vừa mới được lấp ...bây giờ lại càng thêm trống trải .,,,Một nỗi đau qua đi ...thì nỗi đau khác lại ập đến ....Cho đi Hi vọng rồi lại cướp đi mất ...Chẳng lẽ cuộc đời chỉ có thế ....
Nhưng ....đâu phải cái gì cũng tự nhiên đến ....hạnh phúc sẽ tự gõ cửa chăng ....? Không ...nó không nghĩ vậy ...Nó lại chiêm nghiệm ra một chân lý mới " Đôi khi không hoàn hảo lại là hay...." ...Nó biết rằng ...cuộc sống khi chưa hoàn hảo...thì nó phải cố gắng cố gắng để vượt qua ....để vươn tới cái hạnh phúc nhất của cuộc đời ...Nó có cơ hội để tiến lên ...để cười ...để sống ...và để được tự do
Ô ! Trăng tròn ....trăng đã tròn rồi sao ....Chẳng lẽ mọi thứ hoàng hảo ....có thể hoàn hảo được hay sao ...Nó hồ nghi chính mình ....nó hồ nghi cả ánh trăng hiền dịu ....Đã bao lần nó cứ tưởng mình đang sống trong mơ ...Một cuộc sống quá hoàn hảo ....
..Một cuộc sống không một chút ghen tị, không một chút cạnh tranh ... không một lo toan tính toán ....Quá nhà rỗi ....nhàn rỗi đến nhàm chán ...
-------------- Nó không hiểu nỗi mình ...Khi đau khổ ...nó mong rằng nó sẽ được hạnh phúc ,.,,,nhưng khi đã đạt được rồi thì nó lại ghét ...lại muốn tìm khổ đau ...để mà vượt qua ...cŨng giống như trăng ...Khi mất hẳn ...nó lại muốn nhìn thấy trăng khuyết ...khi đã đạt được rồi nó lại mong thấy Trăng tròn ....nhưng ....nó không biết chấp nhận ...nó lại muốn nhìn lại ánh trăng khuyết ngày xưa ....
Trên con đường vắng lặng ...bóng nó in dưới ...những con đường ....nó cứ bước ....cứ bước đi .....18 năm qua ...18 năm nó đã hiểu ra rằng ....mọi thứ đều có quy luật của chúng ....Ta không thể điều khiển được chúng ...Cái gì đến rồi nó cũng sẽ đến ...trên ngã rẽ của cuộc đời ...hạnh phúc đơn giản lắm ...chỉ có điều ...hạnh phúc còn phụ thuộc vào chính bản thân nó ....
Chợt nghĩ đến câu " If you don't like anything . don't say . Let it change " ...Nó tự trao tặng cho mình một nụ cười from my collection