Nhiều khi chỉ tiếng chuông điện thoại cũng đủ làm cho em phải giật mình hốt hoảnghay có vội vàng những cảm xúc khác nhau ập đến: hồi hộp, lo lắng, trông chờ ... và một chút thất vọng.
Chưa bao giờem muốn được chăm sóc muốn được yêu thương muốn được kề bên ai đó thật nhiều ... nhiều đến mức mà không ai dành cho em là đủ.Cứ tưởng thời gian sẽ làm người ta quên đi tất cảnhư em vẫn thường tự an ủi mình như thếVậy mà quên có dễ dàng vậy đâuTrái tim em đôi khi mềm và yếu đuối lắm ...
Trời đang mưa tầm tã.Em đã từng rất yêu mưa, vậy mà bây giờ khác rồi.Vì em đã thay đổi theo chính con người em ...em cũng không nghĩ nó nhanh đến vậy đâu ...
Có những điều thật giản dị,mà em đã đánh mất. Nói vậy, nhưng em không thể lấy lại, vì em nỡ bỏ nó ...và em không còn xứng đáng nữa.
Em đang cố gắng tìm cho mình một lối đimà em nghĩ là tốt nhất cho tương lai của mình...Dĩ nhiên chẳng bao giờ em muốn bỏ anh lại sau tất cả những điều tuyệt vời đó
Em không thể bảo anh hãy chờ đợi
Nhưng anh lại không muốn bước cùng em...
Nếu một ngày nào đóanh vô tình thấy giọt nước mắt lăn trên má emnhưng anh lại không thể đưa tay ra lau cho em dù đang ở ngay gần emthì có thểgiữa chúng ta đã có một khoảng cách vô hình ...Và ngọn gió yêu thương sẽ nhắc em nuốt ngược nước mắt vào trong,để em không nhìn thấy ánh mắt anh tuyệt vọngvì không thể làm gì cho em.
Nếu một ngày nào đómọi kỷ niệm tràn về khiến anh nhận ra rằngmọi thứ với em vẫn còn thiết tha cháy bỏng đến khắc khoảithì biết đâu, đó là lúc em không thể trở về bên anh được nữa.
Nếu một ngày nào đó anh bỗng nhớ lắm nụ cười em vô lonhẹ nhõm và trong veokhuôn mặt em bừng sáng khi anh ở bênthì anh hãy nhớ rằngngọn gió yêu thương trở về để nhắc anh một điều:-.............Anh muốn được làm em vuianh hạnh phúc khi thấy em cười biết bao.Sống ở trên đời cần có một tấm lòngdù chỉ để gió cuốn đi, phải không anh?
Nếu một ngày nào đó,người đàn ông trong anh bỗng muốn bật khóc vì bất cứ chuyện gìthì nghĩa là khi ấy,ngọn gió yêu thương sẽ thổi mát qua anh,nhắc anh nhớ rằng:-............... Có một vài lầnanh bình yên tựa vào vai emcho những giọt nước mắt rơi ra từ khóe mắt anhkhông còn mặn chát và nóng hổirằng dù em bé nhỏ nhưng vẫn có thể dang rộng vòng tay để ôm chặt lấy anh.
Nếu một ngày nào đótrên con đường anh đianh bỗng thấy lạnh từ phía sau mình dù trời không mưathì khi ấylà ngọn gió yêu thương thổi ngang qua nhắc anh rằng em không còn ngồi phía sau anhôm lấy lưng anh đầy tin cậy.
Nếu một ngày nào đócó thể ngay sáng mai thôianh thức dậythấy mọi thứ vẫn yên ổnvẫn thấy em với nụ cười thường ngàythấy mọi việc bình thường như bao ngày qua vẫn thếcon đường đầy nắng không có tiếng gió xào xạccó thể gặp ai đó giống em nhưng không làm anh giật mình,có thể đi ngang qua quán cũ nhưng không làm anh thảng thốt có thể thấy rất nhiều thứ quen thuộc khác nữa... thì anh sẽ chẳng nhận ra em đang ở ngay cạnh anh quý giá đối với anh thế nào.
Và lại càng không thể nhận ra, đến một ngày nào đó ngọn gió yêu thương sẽ có thể bay xa vĩnh viễn, không bao giờ quay trở lại hoặc hóa thân thành cơn bão thổi lướt qua anhcơn bão sẽ quất đập bất cứ thứ gì nó gặp nhưng sẽ biến mất và để lại nỗi đau.
Em muốn em làm một ngọn gió yêu thươnghiện diện bên anhthấy trong mắt anh bóng hình emđể em hạnh phúc với chính mình rằng có một thờiem là ngọn gió yêu thương ở trong anh...
Nếu một ngày nào đó, anh nhận ra em đã đi đến một nơi rất xa, nơi không anh không kỷ niệmthì ngọn gió yêu thương sẽ trở vềsẽ nhắc anh rằngem vẫn còn yêu anh biết bao nhiêu...
Ngọn gió yêu thương…gửi một góc nhỏ tâm hồn
Có những kỉ niệm đáng nhớ…mà cuộc sống dạy phải quên…
Có thể em quên, có thể là anh quên
Khi tháng năm chẳng đến nữa những điều cũ kĩ
Khi thời gian xóa chuyện ngày xưa thi vị
Khi cánh chim đã mỏi cánh bay mềm
...
Có thể em đã quên cả những ưu phiền
Của một thời khiến em thổn thức
Quên đi cả những phút giây rất thực
Dịu dàng đến ... trong tim em
...
Có thể em đã quên giọt nắng bên thềm
Quên khúc ca xưa qua thời gian tàn tạ
Quên chiếc lá rơi nghiêng một chiều mùa hạ
Có thể là em quên ...
..
Có thể em quên những kỉ niệm êm đềm
Bước bên ai một chiều thu ướt lối
Quên ngón tay xưa ru mái tóc mềm
Có thể là em quên ...
...
Có thể em quên những thương nhớ trong tim
Khi con tim cũng hóa thành chật chội
Khi cơn đau cũng tan màu thật vội
Ừ, có - thể - là - em - quên ...
Có thể là em quên ... quên thật đấyquên tất cảcả những kỉ niệm với anhnhưng chắc chắn....... em sẽ không thể quên rằng em đã từng yêu anh ... rất yêu........Và bây giờ ............em vẫn mong chúng ta sẽ như ngày xưa................Vì em chắc 1 điều là em khó có thể quên được anh...