Trường THCS Nha Trang - Thái Nguyên
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpChatbox
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
[♥] THIÊN LONG CHUYỂN SINH.COM test game 8h00 tối thứ 6 ngày 19/9/14-Chuyển sinh - ổn định, hỗ trợ tối đa Wed Sep 17, 2014 1:38 am
[♥] KIẾM THẾ LONG THẦN open hồi 10h00 Sáng thứ 7 ngày20/9/2014 – game được tài trợ Mon Sep 15, 2014 11:45 pm
[♥] CỬU LONG HOÀNG GIA open game hồi 10 giờ sang chủ nhật ngày 7/9/2014 Fri Sep 05, 2014 9:07 pm
[♥] ▃▅★ KIẾM THẾ VNG KHAI MỞ Sever Thủy Kiếm: Open: 14h00 ngày 12/9/14 test game:10/9/14 ★▆▄ Thu Sep 04, 2014 5:21 am
[♥] (THIÊN LONG) LONG THIÊN test game: 10h sáng thứ 7- 6/9/14 – Game cầy cuốc tự săn đồ - Server 3.5 Plus - New item Thu Sep 04, 2014 12:16 am
[♥] CỬU LONG HOÀNG GIA test game bản new 9d hồi 2 giờ chiều thứ tư -3/9/2014 Sun Aug 31, 2014 1:07 am
[♥] KIẾM THẾ BÁ ĐẠO open hồi 10h00 sáng chủ nhật ngày 31/8/2014 – game miễn phí Wed Aug 27, 2014 9:56 pm
[♥] THIÊN LONG HÀ NỘI. NET reset data cụm máy chủ 1-open lại hồi 10h sáng thứ 7 ngày 30/8- bản 3 lỗ -New pet boss Tue Aug 26, 2014 12:36 am
[♥] THIÊN LONG HÀ NỘI. NET reset data cụm máy chủ 1-open lại hồi 10h sáng thứ 7 ngày 30/8- bản 3 lỗ -New pet boss Tue Aug 26, 2014 12:28 am
[♥] HIỆP KHÁCH HOÀNG GIA Open game 2 giờ chiều thứ 7 ngày 23/8/2014 – Miễn phí 100% Thu Aug 21, 2014 9:46 pm
[♥] HIỆP KHÁCH HOÀNG GIA Open game 2 giờ chiều thứ 7 ngày 23/8/2014 – Miễn phí 100% Thu Aug 21, 2014 9:34 pm
[♥] KIẾM THẾ ĐỘC TÔN - OPEN 10h sáng thứ 7, ngày 23/08/2014 - Trải nghiệm mới Wed Aug 20, 2014 5:09 am
[♥] KIẾM THẾ ĐỘC TÔN - OPEN 10h sáng thứ 7, ngày 23/08/2014 - Trải nghiệm mới Wed Aug 20, 2014 5:03 am
[♥] THIÊN ĐỘC TÔN (GAME CẦY CUỐC) OPEN hồi 7h30 tối thứ 3 ngày 19/8 - Thời trang mới –thú mới - Miễn phí Mon Aug 18, 2014 9:30 pm
[♥] THIÊN ĐỘC TÔN (GAME CẦY CUỐC) OPEN hồi 7h30 tối thứ 3 ngày 19/8 - Thời trang mới –thú mới - Miễn phí Mon Aug 18, 2014 9:24 pm
Similar topics

 

 cho em 1 điếu thuốc(38)

Go down 
Tác giảThông điệp
lelan_a7
Thành viên tiểu tư sản
Thành viên tiểu tư sản
lelan_a7


Tổng số bài gửi : 652
Age : 29
Đến từ : A7 đẠi zA..[.xÓm kOk chỒng.]
Điểm thưởng : 1539
Điểm danh dự : 11
Registration date : 29/03/2009

cho em 1 điếu thuốc(38) Empty
Bài gửiTiêu đề: cho em 1 điếu thuốc(38)   cho em 1 điếu thuốc(38) Icon_minitimeWed Jun 17, 2009 4:36 am

Ngày 8 tháng 9 năm 2000, Diệp Tử đi học buổi đầu tiên, cùng ngày, tôi và Tiêu Lâm đi làm giấy đăng kí kết hôn.

Đến phòng đăng ký, tôi khựng bước, đột ngột nói: “Thôi chết, anh quên mang ảnh, không có ảnh tiến hành thế nào đươc?”

“ Sao lại thế? Trước khi đi em đã dặn anh.Thật là!” Tiêu Lâm dí tay lên trán tôi quở trách, nói, “ Không sao, ở cửa cũng có chỗ chụp ảnh lấy nhanh! Đi thôi anh!”

Tôi đưa tay lên vuốt mặt, chà xát đến mức hai má nóng rộp, tôi lấy hết can đảm cất tiếng: “ Tiêu Lâm, em có thể…….có thể……hôm nay có thể không đăng kí được không? Hôm nay, anh không có lòng dạ nào.”

“ Hả? Anh nói gì thế Hải Đào ơi? Anh đang nói gì thế?” Tiêu Lâm thất thần, mặt tái mét, trán nhăn lại, đối mặt với thái độ gay gắt của Tiêu Lâm, tôi câm lặng cúi đầu.

Tiêu Lâm đứng ngây ra chừng hai phút, rồi, quay gót bỏ đi. Bóng dáng cô càng lúc càng xa dần, lòng tôi bỗng dấy lên nỗi sợ hãi.

Tôi khởi động ô tô, dõi theo Tiêu Lâm đi lên một chiếc taxi, tôi bám sát chiếc xe không rời. May thay, Tiêu Lâm không đâm đầu vào tường cũng không nhảy xuống hồ, em xuống xe trở về nhà, đôi vai run rẩy, run rẩy.

Tôi luống cuống chạy theo em.

Tiêu Lâm ngồi yên trên giường trong phòng ngủ, bức ảnh cưới nổi bật gắn trên tường, trong ảnh Tiêu Lâm như chú chim non dựa vào lòng tôi, không chút sầu lo nghi ngại.

Tôi ngồi xuống bên cạnh vợ sắp cưới, đặt tay lên mu bàn tay em. Em nhẹ nhàng rút tay ra, ngẩng đầu lên, nước mắt rơi xuống, nghẹn ngào hỏi: “ Vì sao?”

Tôi đứng dậy đốt một điếu thuốc, dường như có thể nghe thấy những thanh âm của không khí trong phòng.

Tôi chỉ nói: “Anh xin lỗi em”

Tiêu Lâm ngập ngừng một lần nữa: “ Vì sao?”

Tôi dập điếu thuốc, nói: “ Nếu em muốn, anh sẽ kể cho em nghe một câu chuyện.”

Bắt đầu từ câu nói “ Cho em một điếu thuốc”, tôi kể với em tất cả, giống như đang trần thuật câu chuyện của một người khác, không một sợi giả dối hay che đậy. Từ đầu đến cuối, tôi không dám liếc nhìn Tiêu Lâm.

Tiêu Lâm cũng không chen ngang, em lặng lẽ nghe tôi nói từng lời từng lời một. Tôi không có cách nào hình dung nổi lúc ấy làm sao nước mắt của Tiêu Lâm có thể nhận chìm nỗi đắng cay trong em, tôi cũng không biết giữa kinh ngạc và đau thương em đã làm gì để chống đỡ lại khi thân thể yếu ớt gió bay, mà không hề ngất đi trước mặt tôi.

Câu chuyện đã kể hết, tôi trầm tĩnh từng khắc và nói: “ Anh biết trong câu chuyện này, em là người chịu thiệt thòi, tình yêu em dành cho anh, mọi thứ em đã cho anh anh đều ghi nhớ trong lòng, anh không có quyền xin em tha thứ, nhưng giờ anh buộc phải cho em hiểu những gì đã xảy ra. Quyết định cuối cùng nằm cả trong tay em, nếu em vẫn muốn lấy anh, việc hôn sự sẽ tiến hành như đã hẹn, anh sẽ như mọi người chồng đối xử tốt với vợ mình, và chấp thuận từ nay trở đi……từ nay trở đi không tiếp tục quan hệ yêu đương với Diệp Tử, nhưng hi vọng em bằng lòng cho anh được chăm sóc cô ấy như một người bạn, đỡ đần cô ấy, chung qui, vì anh mà cô ấy cơ cực. Nếu em……” Tôi không nói tiếp được nữa.

Câu mà tôi không nói ra được là: Nếu em quyết định rút lui khỏi cuộc tình này, tác thành cho anh và Diệp Tử, anh xin ba lần quì chín lần khấu đầu cảm tạ em.

Rất lâu, và rất lâu, Tiêu Lâm không hề hé răng nói nửa lời, em hoàn toàn im lìm, tôi không thể biết em đang nghĩ gì.

Tiêu Lâm nói: “ Có thể cho em một điếu thuốc không?”

Tôi nhìn em ngờ vực, rồi châm một điếu thuốc đưa cho em, em rít sâu một hơi, bắt đầu ho.

Tôi vuốt vuốt lưng em, nói “ Việc gì em phải?”

” Đúng, việc gì tôi phải?” Tiêu lâm nhắc lại, “ Tôi muốn một mình, Hải Đào, anh hãy đi đi, sáng sớm mai tôi trả lời anh.”

“ Không, anh không thể đi, lỡ em làm điều gì dại dột, cả đời này anh có tội với em!”

“ Không có chuyện ấy đâu, tôi không phải là cô bé 19 tuổi, tôi chỉ muốn một mình suy nghĩ, tôi quá mệt, câu chuyện của anh cũng quá dài, hãy cho tôi thời gian là một đêm.” Gương mặt Tiêu Lâm đã trở về bình lặng, vệt nước mắt cũng đã khô.

Tôi nâng mặt em lên, nói: “ Hãy nhìn anh, anh đang nghiêm túc- Nếu em xảy ra chuyện gì, anh cũng sẽ chấm dứt mạng sống!”

Đêm ấy, tôi ngồi trong xe chờ đợi ở dưới lầu. Tôi sợ Tiêu Lâm xảy ra chuyện bất trắc...

Trời vừa hửng sáng, tôi lao lên nhà, vừa tra chìa khóa định mở cửa tôi giật mình run rẩy, lòng tôi đang thật sự sợ hãi phải nghe quyết định cuối cùng của Tiêu Lâm. Liệu một người đàn bà sắp làm cô dâu có thể buông tay dâng người đàn ông của mình cho kẻ khác?”

Tiêu Lâm hoàn toàn bất động trên sa-lông, căn phòng mờ mịt khói thuốc, bao thuốc lá tôi để lại Tiêu Lâm đã hút hết sạch.

Nghe tiếng tôi mở cửa, em không ngẩng đầu lên. Giọng em khản đặc, không nhìn tôi: “ Hải Đào, em đã nghĩ cả đêm nay, em yêu anh, em không thể không có anh……”

Tim tôi nhói buốt: “ Thế là hết, tù đày vô hạn rồi.”

Tiêu Lâm cắn chặt môi, dừng lại một chút, mới thở vào một hơi dài, chầm chậm nói: “ NHƯNG……Diệp Tử cần anh hơn em, phải trả giá vì anh nhiều hơn em. Trời xanh đã trao cho bọn anh cơ hội thành thân, Tiêu Lâm làm sao đủ nhẫn tâm phá hoại? Em tin lời anh nói, nếu chúng ta buộc phải kết hôn, anh sẽ làm một người chồng tốt. Nhưng thứ hạnh phúc cưỡng bức này sẽ hành hạ cả ba chúng ta, nếu em lùi bước, đau đớn chỉ mình em chịu thôi, vì thế.” Tiêu Lâm không kiềm chế nổi,bật tiếng khóc, “ Hải Đào ơi, em…….em…….rút, lui!”

Tôi bổ nhào về phía sa-lông, ôm lấy chân em cầu khẩn: “ Lâm, món nợ ân tình này, Lý Hải Đào sẽ nhớ mãi!”

Tiêu Lâm đưa tay vuốt mái tóc tôi, nước mắt ngật bên trong: “ Anh sai rồi, tình yêu đâu phải món nợ, anh thân yêu, không phải thế đâu. Anh đã mang đến cho em những thời khắc yêu đương hạnh phúc nhất từ trước đến giờ, em sẽ chôn cất nó trong lòng, chôn nó suốt đời.”

“ Còn, còn bố mẹ em phải giải thích ra sao? Ngày cưới…….rất gần rồi.”

“ Em đã nghĩ một đêm, mọi việc đã sắp xếp xong, anh không cần lo lắng nữa. Từ nhỏ đến lớn, bố mẹ đều nghe em, em có thể tự giải quyết được.”

” Cần anh về Thạch Gia Trang để tạ tội không?”

Tiêu Lâm lắc đầu, nói: “ Em muốn gặp chị ấy.”

”Diệp Tử?”

“ Đừng, đừng, nếu phải đi, người đi là anh. Đây là nhà em.”

“ Không phải nhà em, không còn anh, nơi đây chẳng có ý nghĩa gì……”

”Anh xin lỗi em……”

“ Thôi, đi tìm chị ấy tới đây, em muốn dọn dẹp một chút.”

“Vậy, anh đi! Anh vẫn nhắc lại câu này, nếu em xảy ra chuyện gì, anh cũng chết theo em……Em đợi anh, nhất định không được bỏ anh đi!”

Mới 7 giờ, tôi rối loạn đến tìm Diệp Tử, đập cửa ầm ầm.

Diệp Tử hẵng còn ngái ngủ, khoan thai ngắm nghía tôi, hỏi: “ Sớm vậy anh?A`……tân hôn hạnh phúc!”

“ Đi với anh.” Tôi nắm lấy cánh tay em.

“Làm gì? Chốc nữa em phải đi học……Anh vào đây đã.” Diệp Tử đóng cửa, “ Cùng anh đi đâu? Đúng rồi, thủ tục đăng kí hôm qua thuận lợi cả chứ?”

Tôi vừa thúc giục em thay đồ, vừa tóm tắt lại sự việc hôm qua và sáng sớm nay, Diệp Tử sửng sốt nhìn tôi, lẩm bẩm: “ Không thể nào? Không thể nào? Không hình dung nổi……..lại………có một cô gái tốt nhường thế…….”

Tôi vội vã đưa Diệp Tử về nhà, dẫu là điều vui sướng muôn phần, không ai trong chúng tôi cười được.

Bỗng, tôi nhớ ra một việc, mặt mày nhăn nhó, xe cũng đi chậm lại. Diệp Tử thấy tôi khác thường, hỏi : “ Anh sao thế?”

Tôi lắc đầu không nói, Diệp Tử không yên, truy hỏi đến cùng, cuối cùng uy hiếp tôi bằng cách nổi giận.

Tôi thở dài, phân trần đầu đuôi: “ Thế này em, căn hộ bây giờ là anh và Tiêu Lâm cùng mua, trả góp, bởi vì……thực chất mua nhà để kết hôn, đã thanh toán đợt 1, sửa sang này kia……Mọi thứ đều bố trí xong xuôi……Nếu anh nhớ không nhầm thì tiêu mất hơn 30 vạn tệ. Cuối năm ngoái anh được lĩnh hơn 10 vạn tiền thưởng, cộng thêm số tiền tiền kiệm em trả lại anh và các khoản thu nhập linh tinh khác, anh góp được 16,17 vạn, số còn lại là tiền của Tiêu Lâm, hầu hết là tiền lấy của bố mẹ cô ấy. Vì Tiêu Lâm có hộ khẩu nơi khác, anh đứng tên mua căn hộ. Bây giờ Tiêu Lâm muốn đi, muốn đăng ký lại hộ khẩu cho căn nhà này là việc phiền phức, hôm nay cô ấy cũng…….Nếu anh hiểu đúng, ý cô ấy muốn ra đi một thời gian, thế thì số tiền này……Hơn nửa số tiền……

“Quay xe lại!” Diệp Tử lạnh lùng nói.

Trước cửa ngân hàng, tôi giữ tay Diệp Tử lại, nói: “ Diệp Tử, thế này không được? Anh là thằng đàn ông……Anh……vả lại, cũng không nhất thiết phải đưa cho cô ấy ngày hôm nay?”

“ Đến lúc này rồi anh vẫn còn phân em, anh sao?” Diệp Tử thúc cùi trỏ vào người tôi, nói: “ Em chỉ muốn nhanh chóng giải quyết việc này một cách thỏa đáng. Có thể em ích kỉ quá cưng yêu ạ, cũng có thể em là thứ tiểu nhân nhỏ mọn, nhưng em thật sự lo sợ……lỡ Tiêu Lâm trở quẻ? Ôi, đúng rồi,” Xuống xe rồi em gợi ý, “ Hay đưa thêm tiền cho cô ấy?”

“ Đừng, không thể! Em làm thế là xúc phạm người ta! Anh hiểu Tiêu Lâm, làm sao lấy tiền đổi lấy tình cảm?”

“Biết rồi cưng yêu”

Diệp Tử quay xe lại, đưa cho tôi một cuốn sổ tiết kiệm màu vàng, tôi mở ra xem: 20 vạn tệ, bên ngoài đề tên Diệp Tử.

“ Giờ anh lên trước lựa xem, hôm nay đã thích hợp đưa tiền cho cô ấy chưa. Nếu thích hợp……10 phút nữa em lên.”

“Có mật mã không?”

“353535”

Tiêu Lâm bình lặng nhận lấy cuốn sổ từ tay tôi, kể từ khi chúng tôi bắt đầu mối quan hệ, em chưa từng cãi vã trách cứ tôi một lời. Em lặng lẽ gỡ bức ảnh trên tường xuống, lẩm nhẩm: “ Đã từng nghĩ sẽ treo nó suốt đời!”

Tôi vò tay nhìn theo nhất cử nhất động của em, tôi hi vọng em có thể ngẩng đầu lên, đánh tôi một trận thật sự, ít nhất để tôi thấy dễ chịu hơn.
Về Đầu Trang Go down
 
cho em 1 điếu thuốc(38)
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» cho em 1 điếu thuốc(8)
» cho em 1 điếu thuốc(9)
» cho em 1 điếu thuốc(10)

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Trường THCS Nha Trang - Thái Nguyên :: Truyện :: Truyện dài-
Chuyển đến