Trường THCS Nha Trang - Thái Nguyên
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng NhậpChatbox
Bài gửi sau cùng
Bài gửiNgười gửiThời gian
[♥] THIÊN LONG CHUYỂN SINH.COM test game 8h00 tối thứ 6 ngày 19/9/14-Chuyển sinh - ổn định, hỗ trợ tối đa Wed Sep 17, 2014 1:38 am
[♥] KIẾM THẾ LONG THẦN open hồi 10h00 Sáng thứ 7 ngày20/9/2014 – game được tài trợ Mon Sep 15, 2014 11:45 pm
[♥] CỬU LONG HOÀNG GIA open game hồi 10 giờ sang chủ nhật ngày 7/9/2014 Fri Sep 05, 2014 9:07 pm
[♥] ▃▅★ KIẾM THẾ VNG KHAI MỞ Sever Thủy Kiếm: Open: 14h00 ngày 12/9/14 test game:10/9/14 ★▆▄ Thu Sep 04, 2014 5:21 am
[♥] (THIÊN LONG) LONG THIÊN test game: 10h sáng thứ 7- 6/9/14 – Game cầy cuốc tự săn đồ - Server 3.5 Plus - New item Thu Sep 04, 2014 12:16 am
[♥] CỬU LONG HOÀNG GIA test game bản new 9d hồi 2 giờ chiều thứ tư -3/9/2014 Sun Aug 31, 2014 1:07 am
[♥] KIẾM THẾ BÁ ĐẠO open hồi 10h00 sáng chủ nhật ngày 31/8/2014 – game miễn phí Wed Aug 27, 2014 9:56 pm
[♥] THIÊN LONG HÀ NỘI. NET reset data cụm máy chủ 1-open lại hồi 10h sáng thứ 7 ngày 30/8- bản 3 lỗ -New pet boss Tue Aug 26, 2014 12:36 am
[♥] THIÊN LONG HÀ NỘI. NET reset data cụm máy chủ 1-open lại hồi 10h sáng thứ 7 ngày 30/8- bản 3 lỗ -New pet boss Tue Aug 26, 2014 12:28 am
[♥] HIỆP KHÁCH HOÀNG GIA Open game 2 giờ chiều thứ 7 ngày 23/8/2014 – Miễn phí 100% Thu Aug 21, 2014 9:46 pm
[♥] HIỆP KHÁCH HOÀNG GIA Open game 2 giờ chiều thứ 7 ngày 23/8/2014 – Miễn phí 100% Thu Aug 21, 2014 9:34 pm
[♥] KIẾM THẾ ĐỘC TÔN - OPEN 10h sáng thứ 7, ngày 23/08/2014 - Trải nghiệm mới Wed Aug 20, 2014 5:09 am
[♥] KIẾM THẾ ĐỘC TÔN - OPEN 10h sáng thứ 7, ngày 23/08/2014 - Trải nghiệm mới Wed Aug 20, 2014 5:03 am
[♥] THIÊN ĐỘC TÔN (GAME CẦY CUỐC) OPEN hồi 7h30 tối thứ 3 ngày 19/8 - Thời trang mới –thú mới - Miễn phí Mon Aug 18, 2014 9:30 pm
[♥] THIÊN ĐỘC TÔN (GAME CẦY CUỐC) OPEN hồi 7h30 tối thứ 3 ngày 19/8 - Thời trang mới –thú mới - Miễn phí Mon Aug 18, 2014 9:24 pm
Similar topics

 

 cho em 1 điếu thuốc(35)

Go down 
Tác giảThông điệp
lelan_a7
Thành viên tiểu tư sản
Thành viên tiểu tư sản
lelan_a7


Tổng số bài gửi : 652
Age : 29
Đến từ : A7 đẠi zA..[.xÓm kOk chỒng.]
Điểm thưởng : 1539
Điểm danh dự : 11
Registration date : 29/03/2009

cho em 1 điếu thuốc(35) Empty
Bài gửiTiêu đề: cho em 1 điếu thuốc(35)   cho em 1 điếu thuốc(35) Icon_minitimeWed Jun 17, 2009 4:31 am

Tôi vặn chiếc đèn đầu giường, vặn từng chiếc đèn cho căn phòng sáng choang.

Một chiếc hộp đựng đồ trang sức nhỏ lọt vào tầm mắt, nhớ láng máng về sinh nhật năm ngoái của Diệp Tử. Tôi mở ra xem, nhấc từ trong ra một chiếc khuyên tai, viên kim cương hình giọt nước lóng lánh rực rỡ dưới ánh sáng đèn, hệt như nước mắt của Diệp Tử.

Chính là món quà sinh nhật tôi tặng Diệp Tử năm ngoái, nhưng vì sao lại chỉ có một chiếc?

Ở đáy hộp có nhét hai mẩu giấy, một là giấy đặt cọc trả phòng, một là giấy viết thư:

“Hải Đào:

Khi anh đọc được bức thư này, em đã đi rồi, hãy tha thứ cho em một lần nữa vì không một lời từ biệt.

Cảm ơn anh đã cho em thời gian đẹp nhất em có thể có trong đời này, cảm ơn anh đã cho em một khung trời, để em được tự do đến, đi.

Nếu em thật sự đã đâm thấu đến anh,, xin tha thứ, bởi vì đồng thời, em cũng đã tự làm đau em. Nếu anh hận em, hãy hận, như thế hẳn sẽ dễ chịu hơn là yêu em?

Em tin số phận, có thể, ông trời đã sắp sẵn hết thảy rồi.

Bây giờ, anh có hạnh phúc của anh, em có cuộc sống của em, tối qua đã hểtm, trần duyên anh em đã hết, từ giờ phút này, anh và em, chỉ như hai đường kẻ song song, không bao giờ có giao điểm.

Chúc mừng Tiêu Lâm,so với tất cả những người phụ nữ mà em đã gặp cô ấy là người hạnh phúc nhất.

---------Diệp Tử.”

Tôi cay đắng cười, những ân tình dịu dàng đêm qua vẫn còn căng trong đầu, mà Diệp Tử lại một lần nữa tan biến ngay trước mặt tôi, không chút dấu tích

Đó là số mệnh ư? Sợi dây hồng của ông tơ bà nguyệt đã se nhầm ư?

Thế gian này càng ngày càng ít nam nữ thật lòng yêu nhau, nhưng đã yêu mà không được ở bên, liệu có phải là bi kịch lớn nhất một đời người?

Tôi kéo tung rèm, Bắc Kinh tháng năm rực rỡ nắng vàng, chiếu rọi gương mặt tôi, trong ánh nắng tôi nhìn về phía xa xôi cuối trời, lòng tha thiết muốn giơ tay cào tan mặt trời.

Tôi là thằng ngu, tôi tự biết. Tôi không sợ lửa thiêu cháy đôi tay, nung rữa con tim.

27 năm rồi, giờ tôi mới có mong muốn học được một điều-chính là - Làm sao để quên.

1 giờ trưa hôm sau tôi bước ra khỏi khách sạn

Toàn thân nhức mỏi, tôi mỉa mai chính cái thằng mình đêm qua, có khác nào trình độ tốc hành của anh dân công đào hầm tích trữ.

Tôi ghé qua một cửa hàng điện thoại gần đó mua một chiếc điện thoại, vừa lắp thẻ vào máy, Tiêu Lâm đã ầm ầm gọi đến, chỉ nói độc một câu: “ Em đang ở nhà.”

Tôi gọi điện cho công ty, nói dối là chiều này cần qua bên Hải Điện xem tình hình, vội vã trở về nhà. Trên đường, tôi nghĩ ngợi làm sao để giải thích cho Tiêu Lâm, nhưng nghĩ tới nghĩ lui vẫn chưa biết phải thuyết phục thế nào.

Dù núi sụp, biển lồi, trời nghiêng,đất ngả, dù Tiêu Lâm lấy dao đâm tôi, tôi cũng chấp nhận.

Tiêu Lâm ngồi đợi ở sa-lông, hai mắt đỏ hoe, chừng như đã khóc rất nhiều.

Tôi không dám nhìn thẳng vào em, vừa cởi cà vạt vừa hỏi: “ Em không đi làm à?”

“ Anh giải thích thế nào đây?” Tiêu Lâm không hề nổi giận, chỉ lạnh nhạt hỏi vặn lại.

“Xin lỗi em, anh……đêm qua anh……” tôi ngồi xuống cạnh Tiêu Lâm, Tiêu Lâm liền ngước lên nhìn thẳng vào tôi, mắt không chớp.

Có tật ắt sẽ giật mình, toàn thân tôi như có kim châm, bất giác hai vai run lên.

Chúng tôi lặng thinh, lặng thinh nghe tiếng đồng hồ trôi đi- tích tắc, tích tắc……Tiêu Lâm buông ra tiếng thở dài: “ Hải Đào, nếu anh không muốn nói, em biết không thể làm anh mở miệng…… Phận trăm năm ngồi cùng thuyền, một nghìn năm mới nên duyên vợ chồng. Có thể em đang tạo cho anh một áp lực nào đó. Nhưng em muốn hỏi anh một câu thôi, việc cưới xin, vẫn cưới chứ?

“ Cưới!” Tôi gật gật đầu, “ Tiêu Lâm, tất cả những gì em đã làm cho anh, anh đều ghi lòng tạc dạ, không còn ai trên đời này yêu anh hơn em. Những giây phút đầu tiên của thiên niên kỉ, anh đã chọn em, anh chịu mọi trách nhiệm cho những việc anh đã làm. Đợi hai tháng nữa em về Thạch Gia Trang làm thủ tục đăng kí nhé.

“ Hải Đào, hãy nhìn vào mắt em…….”

Tôi buộc phải nhìn vào mắt Tiêu Lâm.

“Anh có yêu em không?”

“Yêu……” câu nói ngập ngừng không rõ, tim tôi nặng trĩu từng hồi.

Xin lỗi, Tiêu Lâm, có đôi khi yêu như một cuộc chiến tranh, buộc phải có người hi sinh.

Từ đó Tiêu Lâm không bao giờ hỏi về chuyện ngày hôm ấy, thỉnh thoảng tôi nghĩ cô đúng là một người phụ nữ bao dung phi thường, lòng càng hổ thẹn, tôi càng đối đãi, yêu thương Tiêu Lâm gấp bội lần.

......

Hợp hơi chồng Tiêu Lâm đẫy đà hẳn lên, người trong công ty đều biết tin chúng tôi sắp kết hôn, nên trước đó tôi đã nhận được rất nhiều lời chúc phúc.

Nào là tài tử giai nhân, nam tài nữ sắc, những thành ngữ cũ kĩ nhưng vang sảng cứ cất lên làm Tiêu Lâm cười như được mùa, má lúm chúm chím làm say đắm nhiều người.

Chúng tôi bắt đầu bận bịu chuẩn bị việc thành gia, mua sắm đồ gia dụng, đồ dùng vặt vãnh, lại còn đi chụp một cuốn album ảnh cưới.

Mọi thứ rất suôn sẻ, trừ trong những cơn mơ gương mặt đẹp như tiên giáng trần kia vẫn thường xuất hiện

Hạ tuần tháng 8, Tiêu Lâm xin nghỉ phép về Thạch Gia Trang tiến hành thủ tục đăng kí kết hôn. Em đi được đến trưa thứ ba, tôi nhận được điện của Ức Đình.

Ức Đình ra lệnh: “ Lý Hải Đào anh đến ngay đây, tôi có việc tìm anh!”

Tôi hỏi: “ Bạn đang ở Bắc Kinh à?

“ Nhiều lời! Không ở Bắc Kinh thì gọi cho anh làm cái gì?” Giọng nói chanh chua của Ức Đình xói vào màng nhĩ, “ Ba rưỡi chiều nay, gặp nhau ở số 77 Tam Lí Đồn!”(street bar ở BK)

“ Muộn một chút, buổi chiều mình có hẹn người bàn chuyện.”

“Khốn, thế tôi không phải là người à? Ba rưỡi là ba rưỡi, anh không đến không phải thằng đàn ông!”

Ô, cái bà cô này, nói năng lợm giọng, nhưng dù sao trước đây ả cũng đã từng gửi tôi sáu tin khẩn cấp, tôi đành nhận lời gặp Ức Đình.

Không rõ chuyện gì…….? Tôi rũ rũ đầu, cái tên ấy lại văng ra khỏi bộ não, em nói hay lắm, hai đường thẳng làm sao có giao điểm? Hay vì việc Ức Đình đã từng nhờ tôi? Tìm cho ả một tay giết người để đâm chết lão mặt trắng Cao Thiền?

Nếu là thế tôi phải trốn thật, cuộc đời tươi đẹp của tôi không thể bị cô này hủy hoại! Cho dù ả đã từng nhắn cho tôi sáu cái tin.

Ức Đình trông vẫn thế, ngẫm cũng lạ, là gái bán hoa bao nhiêu năm, ả vẫn cứ như gái tơ được cung phụng, thân ngon còn nguyên thân ngon, da trắng còn nguyên da trắng.

Ức Đình mặc một chiếc áo trễ không thể trễ hơn màu vàng chóe, hơn nửa bộ ngực như sắp bật ra bên ngoài, hai rãnh ngực đủ để gài vào một chiếc bút bi.

Tôi thường bị kích động, vội lấy tấm vải bố trải trên bàn kéo bùng ra để che ngực cho Ức Đình.

Ức Đình vừa thấy tôi đã lườm nguýt, tôi bụng bảo dạ con ranh này khốn thật, tôi gây hấn gì vơi nó mà nó nhìn tôi hằn thù như thế?

Tôi hướng về phía ả cười cười: “ Thế nào? Bà chị gặp tôi có việc gì?”

“Để tôi thở cái đã, nhìn thấy anh là tức ứ bụng, tôi mà là đàn ông, tôi bổ anh ra làm đôi! Em gì ơi, cho chị lon coca lạnh!”

Tôi với Ức Đình đã từng có lúc phải sống dưới một mái nhà, cả gần năm nay không gặp, làm sao mắc ân oán gì với ả?

Tôi cười làm thân, lòng thầm nghĩ tội của lão Cao Thiền quá lớn, làm hỏng cả bộ não của Ức Đình

Ức Đình mắng: “ Cười cái đầu anh! Điên m…nó rồi! Lát xem anh còn cười được nữa hay không!”

“Tóm lại là có việc gì? Đằng ấy cứ nói thẳng.” Nhìn vẻ ngoài nghiêm trọng của ả gái điếm, tôi không dám cười nữa.
Về Đầu Trang Go down
 
cho em 1 điếu thuốc(35)
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» cho em 1 điếu thuốc(19)
» cho em 1 điếu thuốc(20)
» cho em 1 điếu thuốc(4)

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Trường THCS Nha Trang - Thái Nguyên :: Truyện :: Truyện dài-
Chuyển đến